Đâu là cách phòng ngự hiệu quả của một trung vệ trên sân phủi và người chơi vị trí này cần trang bị những gì?
Trong bóng đá nói chung, trung vệ là vị trí quan trọng nhất ở mỗi hàng phòng ngự. Họ là người trực tiếp ngăn chặn các tiền đạo đối phương ghi bàn, đứng chắn trước thủ môn.
Các trung vệ chính là những người chịu nhiều áp lực nhất trên sân đấu. Lý do bởi nếu tiền đạo không ghi bàn, tiền vệ có thể làm nhiệm vụ đó thay họ. Trong trường hợp tiền vệ mất bóng, hậu vệ sẽ lo cho họ. Nhưng nếu trung vệ mắc sai lầm, nguy cơ đội nhà bị thủng lưới rất cao.
Với tính chất đặc biệt của vị trí và áp lực lớn như vậy, các trung vệ sẽ phải đặt yếu tố an toàn lên hàng đầu khi chơi bóng. Trong đội hình 7 người trên sân phủi, đa số các đội chỉ sử dụng 1 người đá thòng. Vì thế, áp lực về tính an toàn trong từng pha xử lý đối với trung vệ sân phủi là rất lớn.
Người đá thòng sân phủi như một người cận vệ đơn độc trước cổng thành, họ không có người chia lửa bọc lót tốt, ở ngay gần như trên sân chuyên nghiệp khi các đội thường dùng ít nhất 2 trung vệ.
Thòng sân 7 phải là người có khả năng đấu tay đôi tốt với tiền đạo đối phương bởi nếu yếu thế, chẳng may gặp mấy gã tì đè tốt, đối phương gạt qua được rồi vung chân sút ở cự ly gần gôn là nguy cơ thủng lưới rất cao.
"Đá thòng phải là người lì lợm, dũng mãnh, không ngại va chạm, sẵn sàng lăn xả, phải tạo được cái uy để tiền đạo đối phương e ngại", trung vệ Long "Rio" của ĐKVĐ HPL-S3 MV Corp chia sẻ.
Người đá trung vệ dù ngoài đời ít nói nhưng vào sân là phải mở máy liên tục để thông tin tốt cho các đồng đội kèm người, bọc lót. Trung vệ là người có tầm quan sát tốt nhất trên sân, chỉ sau thủ môn vì vậy cần phải liên tục hô hào, nhắc nhở đồng đội.
Cách đây nhiều năm, khi phủi chưa quy củ và có những sân chơi mà cộng đồng cùng nhau tẩy chay bệnh "tay chân miệng" như hiện nay, các trung vệ là người nhiều võ nghệ. Họ thường xuyên dùng tiểu xảo với các tiền đạo như kéo áo, giẫm chân, thúc gối vào lưng, nhảy lên tranh bóng đấm vào gáy, cùi trỏ, vả vào mặt, v.v... Ngày nay khi các sân chơi phủi chuyên nghiệp hơn, các trung vệ tập trung chơi bóng nhiều hơn và ít trang bị võ nghệ.
Khi đối đầu một cầu thủ đối phương đang băng xuống tốc độ, một trung vệ phải làm gì? Một trung vệ số má cho biết: "Phải quan sát xem đồng đội ở đâu, đã bọc lót tốt cho mình chưa. Nếu đã có đồng đội sẵn sàng bọc lót, thì bạn có thể đẩy đối phương vào thế phải tranh chấp 50-50. Khi đó, bạn có thể tung ra một cú xoạc bóng. Nhưng nếu sau lưng bạn chỉ còn mỗi thủ môn, không thể mạo hiểm như thế. Bạn phải tìm cách cầm chân đối phương để chờ đồng đội lao về bọc lót rồi mới ập vào tranh chấp".
Xoạc bóng là một vũ khí của trung vệ. Tuy nhiên, trước khi xoạc bóng, trung vệ phải đảm bảo khả năng đoạt được bóng là 100%. Nếu chưa chắc chắn thì không nên xoạc bóng, bởi có thể dẫn tới dính thẻ, nhất là khi tiền đạo đối phương có kĩ thuật, tốc độ tốt.
Một số trung vệ hàng đầu giới phủi như Long "Kim", Tú "mẩu" hay các hậu duệ tài năng sau này đều có chung một lời khuyên: "phải biết phát động tấn công". Một trung vệ khi có bóng, phải biết quan sát xem tiền đạo của mình đang ở đâu. Đó là người đứng cao nhất đội hình và nếu có thể đưa bóng đến anh ta ngay lập tức, thi đó sẽ là pha phản công hiệu quả nhất. Nếu không thể tung ra đường chuyền vượt tuyến, trung vệ phải tìm cách chuyền ra hai cánh hoặc tiền vệ trung tâm gần nhất.
Nếu đội đang bị thua, trung vệ vẫn phải thật tỉnh táo, không nóng vội trong các đường chuyền. Càng muốn gỡ bàn nhanh mà chuyền hỏng nhiều, càng tốn sức đồng đội và nếu nóng vội không giữ vị trí, càng bị phản công nguy hiểm khiến thua thêm.
Theo dòng chảy chiến thuật, đòi hỏi cho vị trí trung vệ trên sân phủi cũng ngày càng cao hơn. Một người đá thòng tốt không đơn thuần chỉ biết kèm người, cản phá tốt mà phải chuyền được, biết phát động tấn công, thậm chí băng lên ghi bàn.
Ở những đội phủi đá tấn công hoa mỹ và cả đội liên tục di chuyển, xoay kiểu futsal như Trà Dilmah hay Thành Đồng, trung vệ phải có kĩ thuật, tốc độ tốt ngang bằng các hậu vệ cánh. Long "Rio" là mẫu trung vệ kèm người, không chiến cực tốt với thể hình cao to, lối chơi mạnh mẽ. Tuy nhiên, khi về Thành Đồng một thời gian, Long tỏ ra không hiệu quả bởi đây là đội bóng không đá "thòng chết". Chỉ những trung vệ có kĩ thuật và khả năng xoay sở nhanh nhẹn như Thành "Tuyên Quang", Phương "bẹt" mới trụ được ở Thành Đồng. Đây cũng là một đội bóng khá kén chọn ở vị trí trung vệ, nhiều người đến thử sức đều không chịu nổi nhiệt bởi cách đá xoay đội hình chóng mặt.
Đối với các tình huống bóng chết mà thông thường là phạt góc, trung vệ phải chỉ huy kèm người tốt. Nếu bóng rơi vào vòng cấm, trung vệ phải đưa ra xử lý an toàn nhất, không để bóng chạm tay, tốt nhất là nên phá bóng đi càng xa khung thành càng tốt, thà chịu một quả đá biên còn hơn để đội nhà nguy hiểm.
Lời khuyên cuối của nhiều phủi thủ chơi thòng tốt là: "luôn tỉnh táo, tự tin khi vào trận. Nếu thiếu tự tin, bạn sẽ "cóng" và có những pha xử lý hỏng rất ngớ ngẩn. Các tiền đạo phủi cũng rất quái và thính. Nếu họ phát hiện bạn "cóng" thì bạn chết chắc".
Giày
Các trung vệ sân phủi thường sử dụng hai loại giày là dòng Adidas và Nike. Adidas có bề mặt tiếp xúc rộng giúp trung vệ giữ gầm và đá lòng tốt, trụ vững. Còn Nike cho cảm giác khống chế bóng bằng mu tốt hơn. Ngày càng có ít trung vệ đá giày bata Tàu bởi khi va chạm thường bị thiệt cũng như khó trụ vững khi trời mưa hoặc bề mặt sân trơn, dễ trở thành gã hề trước các pha tấn công của đối phương.