Đội tuyển Italia giành chức vô địch World Cup 2006 tại Berlin, Đức. Kể từ thời điểm đó, sự sụp đổ của Azzuri ở đấu trường thế giới bắt đầu: Họ bị loại ngay từ vòng bảng vào năm 2010 với tư cách là nhà đương kim vô địch và số phận tương tự xảy ra 4 năm sau.
Như một đỉnh điểm của thảm họa, hai lần liên tiếp Ý bị loại khỏi World Cup 2018 và 2022, nghĩa là không vượt qua vòng loại.
Nếu như dự đoán cho rằng World Cup có 48 đội thì đội tuyển Ý sẽ vượt qua vòng loại vào năm 2026. Khi ấy, trong tròn 20 năm, họ chỉ chơi 6 trận ở vòng chung kết World Cup, thua 3 (trước Slovakia, Costa Rica và Uruguay), hòa 2 (Paraguay và New Zealand) và chỉ thắng một (Anh).
Rõ ràng những con số đáng xấu hổ này không xứng với một quốc gia tự hào với 4 danh hiệu vô địch thế giới.
Sau kỳ World Cup đáng xấu hổ ở Nam Phi, vào năm 2010, Liên đoàn bóng đá Ý FIGC đã quyết định thay đổi căn bản cấu trúc của các vườn ươm tài năng trẻ. Roberto Baggio là chủ tịch mới của lĩnh vực kỹ thuật trung tâm Coverciano, Gianni Rivera là chủ tịch của lĩnh vực thanh niên và Arrigo Sacchi là điều phối viên của các đội tuyển trẻ quốc gia. Với những động thái này, dự án của Chủ tịch FIGC Abete về việc khởi động lại các vườn ươm đã thành hình.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua, có rất ít tín hiệu tích cực về đào tạo trẻ của bóng đá Ý. Những ngày gần đây, HLV đội U21 Paolo Nicolato đã lên tiếng báo động khi phàn nàn rằng các cầu thủ mà ông lựa chọn không tìm thấy cơ hội để thi đấu ở CLB của mình. Điều tương tự cũng xảy ra với các đội tuyển trẻ quốc gia khác.
Các đội bóng Ý thích tập trung vào các cầu thủ nước ngoài với chi phí giảm hơn là phát triển các nhân tố trẻ trong nước. Rõ ràng là sau đó các đội tuyển quốc gia bị ảnh hưởng, bao gồm cả sự thất bại toàn diện của bóng đá Ý ngay cả ở cấp câu lạc bộ.
Bây giờ, tất cả những gì còn lại là chờ đợi một cuộc cách mạng mới được tạo nên từ những thay đổi trong các vai trò chủ chốt của bóng đá Ý.