Trận hòa Jordan 1-1 chính thức khép lại hành trình của đội tuyển Việt Nam tại vòng loại Asian Cup 2019. Một tấm vé đến UAE vào năm sau và sau 6 trận đấu, có quá nhiều điều để ngẫm nghĩ lại.
>>> Giật mình chuyện "chú - cháu" ở đội tuyển Việt Nam
>>> Nỗi lòng những tân binh Việt Nam lần đầu lên tuyển
>>> Video: Hòa Jordan trên sân khách, ĐTVN tiếp tục khiến châu Á ngạc nhiên
Hành trình 3 "thầy" của đội tuyển Việt Nam
Hiếm có đội tuyển nào ở vòng loại Asian Cup 2019 thay đổi HLV trưởng đến hai lần như Việt Nam. HLV Nguyễn Hữu Thắng dẫn dắt hai trận đầu tiên, HLV Mai Đức Chung lên tạm quyền làm việc hai trận kế tiếp và HLV người Hàn Quốc, ông Park Hang Seo chốt hạ lại hành trình.
Không phủ nhận công lao của bất cứ ai trong ba cái tên kể trên nhưng có lẽ, người hâm mộ Việt Nam cần cảm ơn HLV Mai Đức Chung nhất. Thời điểm HLV Hữu Thắng ra đi sau thất bại ở SEA Games 29, đội tuyển Việt Nam bối rối trước chuyến làm khách tại Campuchia.
Chính ông Chung "gái" là người sắp xếp lại, đưa Việt Nam giành chiến thắng sít sao 2-1. Hơn 1 tháng sau, đội tuyển Việt Nam vẫn dưới sự dẫn dắt của ông đánh bại đối thủ này ở trận lượt về trên sân nhà Mỹ Đình với chiến thắng "bàn tay nhỏ".
Hai chiến thắng, 6 điểm cực kỳ quan trọng, HLV Mai Đức Chung là người đóng thế và làm quá tốt so với những gì người hâm mộ kỳ vọng. Sau đó, HLV Park Hang Seo lên tiếp quản đội tuyển. Dựa trên lợi thế mà HLV Mai Đức Chung tạo dựng, ông thầy người Hàn Quốc cùng đội tuyển Việt Nam giữ lại 1 điểm trước cuộc tiếp đón Afghanistan ở lượt trận thứ 5.
Tấm vé Asian Cup 2019, tấm vé dự giải đấu châu lục lần thứ hai trong lịch sử bóng đá nước nhà chính thức được chuyển đến Việt Nam.
Tấm băng đội trưởng và người gác đền liên tục đổi chủ
Đinh Thanh Trung làm đội trưởng ở hai trận đấu đầu tiên, Nguyễn Văn Quyết làm đội trưởng ở 3 trận đấu tiếp theo. Nếu không vướng phải rắc rối đánh nguội Nghiêm Xuân Tú ở vòng 26 V.League 2017, có lẽ, Văn Quyết đã giữ tấm băng ấy đến trận đấu cuối cùng gặp Jordan.
Hai đội trưởng, một người dẫn đầu đội ĐKVĐ V.League Quảng Nam, một người dẫn đầu thế lực của bóng đá nội – Hà Nội FC. Cả hai đều có tầm vóc để đeo chiếc băng thủ quân trên cánh tay nhưng cùng với những sự kiện bên lề, sự đổi chủ ở vị trí thuyền trưởng, chức đội trưởng của đội tuyển Việt Nam cũng gặp phải những xáo trộn.
Không chỉ vậy, vị trí thủ môn của đội tuyển Việt Nam cũng qua tay lần lượt Huỳnh Tuấn Linh (Than Quảng Ninh), Đặng Văn Lâm (Hải Phòng) và Nguyễn Tuấn Mạnh (Sanna Khánh Hòa BVN). Tuấn Linh xuống phong độ tạo cơ hội cho Văn Lâm nhưng thủ môn Việt kiều vướng rắc rối ở CLB Hải Phòng với trợ lý Lê Sỹ Mạnh và Tuấn Mạnh lên thế chỗ.
Trận đấu cuối cùng gặp Jordan, Văn Lâm đang thi đấu ổn định thì gặp chấn thương và Tuấn Mạnh là người thay thế. Chi tiết này cũng cho thấy một thủ môn dù được yêu mến đến mấy như Bùi Tiến Dũng khi lên đội tuyển cũng sẽ phải cạnh tranh gắt gao. Như hiện tại, anh mới chỉ là thủ môn số 3 trong khung thành đội tuyển quốc gia.
Thống kê ấn tượng của Công Phượng
466/540 phút là tổng thời gian Nguyễn Công Phượng thi đấu cho đội tuyển Việt Nam tại vòng loại Asian Cup 2019. Không ai ở đội tuyển thi đấu nhiều hơn Phượng. Người xếp thứ hai và ba lần lượt là trung vệ Bùi Tiến Dũng (456 phút) và tiền đạo Nguyễn Văn Quyết (450 phút).
Nếu Văn Quyết không vướng án treo giò thì có lẽ anh sẽ soán ngôi Công Phượng. Thế nhưng, con số lớn nhất giờ vẫn thuộc về tiền đạo sinh năm 1995. Đấy là thống kê ấn tượng nhất của Công Phượng và cho thấy anh đang giữ một vai trò ổn định tại đội tuyển quốc gia nhưng để trở thành trụ cột thì chưa.
Phượng mới chỉ ghi 1 bàn, anh có cơ hội nhưng chưa may mắn hoặc không thể tận dụng thành công. Trong khi đó, tiền đạo Nguyễn Văn Quyết ghi 2 bàn, kiến tạo 2 lần, góp dấu giày vào 4/9 bàn thắng của đội tuyển Việt Nam tại vòng loại. Văn Quyết còn thi đấu ít hơn Phượng 1 trận. Tầm ảnh hưởng của Văn Quyết là không thể phủ nhận.
Và còn đó một thống kê khác rất đáng chú ý, trong danh sách đăng ký thi đấu ở 6 trận, 49 cầu thủ được triệu tập thì có đến 24 cầu thủ thuộc lứa U23 từng xuất hiện. Bóng đá Việt Nam đang trẻ hóa và ngần ấy cầu thủ trẻ sẽ là tương lai của bóng đá Việt Nam trong 2, 3 năm kế tiếp.