Năm ngoái, việc kỳ Thế vận hội trên đất Nhật bị hoãn đã đưa thể thao Việt Nam nói riêng và ĐNÁ nói chung, vào một năm 2021 siêu “dị” khi lần đầu phải chuẩn bị, dự tranh hai sự kiện quốc tế lớn là Olympic và SEA Games.
Quan trọng hơn, Việt Nam còn chính là chủ nhà của SEA Games cùng ASEAN Para Games. Khối lượng công việc của ngành thể thao vì thế tăng lên đáng kể, trong đó nhiều ngôi sao sẽ phải gánh vác cả hai nhiệm vụ lớn.
SEA Games 2021 do Việt Nam đăng cai tại Hà Nội cùng một số địa phương lân cận dự kiến sẽ diễn ra từ 21/11- 2/12, còn Olympic Tokyo vẫn sẽ tranh tài vào mùa Hè. Đến thời điểm này, ngành thể thao vẫn có thể thở phào vì không phải thay đổi thời điểm tổ chức SEA Games, cho dù phải điều chỉnh về nhiều mặt cho phù hợp, ví như phân bổ nguồn lực.
Với khoảng cách 4-5 tháng, các VĐV phải gánh vác cả hai nhiệm vụ sẽ không gặp khó trong quá trình chuẩn bị, tính toán điểm rơi phong độ. Trên thực tế hiện tại ngành thể thao vẫn đang duy trì tập huấn các tuyển thủ trọng điểm ở những môn thế mạnh theo hướng liên thông cho cả Olympic 2020 và SEA Games 2021.
Vấn đề đặt ra ở đây là thể thao Việt Nam chưa từng có tiền lệ chuẩn bị, dự tranh cả hai sự kiện quốc tế lớn như thế trong cùng một năm. Và với tư duy và cách làm lâu nay của ngành thể thao, liệu “đấu trường đỉnh cao số 1” Olympic có bị lép vế so với “sân chơi khu vực” SEA Games, nhất là khi SEA Games trên sân nhà?
Nhìn vào chương trình thi đấu cùng tương quan lực lượng, khả năng về một kỳ SEA Games đại thắng của thể thao Việt Nam, với ngôi nhất toàn đoàn vượt trội đã có thể nhìn thấy trước. Đoàn thể thao nước chủ nhà hoàn toàn có thể đoạt trên dưới 100 HCV để lần thứ hai chiếm ngôi dẫn đầu trên bảng tổng sắp.
Ngược lại, để có huy chương Olympic, dù chỉ một tấm, lại là cả một thách thức cực lớn khi chưa có tuyển thủ Việt Nam nào đạt tới đẳng cấp có thể tranh chấp sòng phẳng một tấm huy chương.
Thậm chí, với những diễn biến mới nhất, đích nhắm Olympic càng trở nên quá gian khó. Hiện tại Việt Nam mới chỉ có đúng 5 VĐV vượt qua vòng loại, và mục tiêu giành được 15 chứ chưa nói đến 20 suất, đã gần như bất khả thi. Đáng lo hơn, cử tạ môn chúng ta đang cầm chắc 3 suất dự tranh đang đối diện nguy cơ bị loại khỏi Olympic vì bê bối doping. Lưu ý rằng, cử tạ cũng chính là môn hiếm hoi, nếu không muốn nói là duy nhất, của thể thao Việt Nam có hi vọng tranh chấp huy chương Olympic, với hai chủ lực Thạch Kim Tuấn và Vương Thị Huyền đang có trình độ, thành tích áp sát nhóm hàng đầu ở hạng cân của mình.
Một sự thật phũ phàng, dù không muốn vẫn phải tính đến là Việt Nam sẽ nhất tuyệt đối tại SEA Games song có thể lại không giành nổi tấm huy chương Olympic nào.