“Hay thì ăn, thua thì chịu. Cũng chỉ là một trận đấu, gì mà ầm ĩ…”, bầu Đức nhẹ tênh và bảo rằng bận việc nên sẽ không đến sân. Chuyện thắng thua, trụ hay xuống hạng, giờ cũng chẳng có gì phải to tát cả.
“Xuống hạng cũng được, vẫn vui”. Hơn một lần, bầu Đức tuyên bố thế. Thậm chí, ông còn bảo rằng có khi xuống hạng Nhất lại… tốt hơn. Tốt cho HA.GL, tốt cho giải đấu hạng 2 này vì sẽ giúp hạng Nhất vốn đìu hiu sẽ vui, xôm tụ hơn.
Có thể, với nhiều người thì đó chỉ là cách nói, như là sự chống chế khi “sự đã rồi”. Tuy nhiên, ở một khía cạnh nào đó thì có khi bầu Đức nói thật và nói đúng, ít nhất ở khía cạnh niềm vui.
Bao nhiêu tiền của, công sức và tâm huyết dành cho Học viện HA.GL Arsenal JMG, khi nhấc nguyên lứa Công Phượng lên đá V.League, điều khiến bầu Đức hào hứng nhất là niềm vui mà lứa cầu thủ trẻ tài năng này có thể mang đến cho khán giả, giải đấu. Như ông từng sướng và cười tít mắt khi sân Pleiku vỡ còn HA.GL đi đến sân thì ở đó có lễ hội với các CĐV, đó mới là thứ giá trị nhất.
Chỉ tiếc rằng, niềm vui đó không kéo dài được lâu. Và bầu Đức cũng hiếm hoi có cơ hội sướng để rồi sau một vài trận đấu, chính ông cũng không còn xuất hiện trên sân để “coi tụi nhỏ đá và đã” nữa. Với những người hiểu, gần ông bầu này thì quả thực đó mới là nỗi đau lớn nhất chứ không phải chuyện thắng thua, khi không còn tìm thấy niềm vui và cảm giác sướng nên muốn đến sân cũng không thể.
Có thể bầu Đức ảo tưởng và sai lầm nhưng có vẻ, ông bầu này đang lạc lõng, cô đơn ở V.League, sân chơi mà ở đó, niềm vui hay những giá trị thuần khiết, nguyên bản nhất của bóng đá bị đè bẹp bởi toan tính, thắng thua thành tích và quá nhiều cái to tát nhân danh bóng đá.
V.League 2015, SLNA có thứ hạng hay thành công như thế nào thì cũng còn lại gì, khi chính CĐV của họ quay lưng vì bị tổn thương, vì thấy không được coi trọng và cảm giác phản bội?
B.Bình Dương với dàn sao nếu mùa này lại vô địch, cái gì sẽ đọng lại nếu trong ngày đăng quang Gò Đậu vắng hoe với một nhúm CĐV và chỉ lãnh đạo, cầu thủ chia vui với nhau?
Đá “chung kết” với B.Bình Dương, CĐV Thanh Hoá gửi đi thông điệp: Thắng hay thua phụ thuộc nhiều thứ, quan trọng đội bóng phải chơi như thế nào để khán giả luôn bên cạnh đội, để vui và tự hào chứ không thể một ngày nhìn lên khán đài thấy vắng tanh…
Bóng đá phải là niềm vui, sự thích thú và giờ thì HA.GL mang trên mình sứ mệnh cứu vãn niềm vui bóng đá.
Vậy thì cứ vui mà chơi thôi, sao phải khổ?
ĐỘC PHONG